SÁCH MỚI SÁCH MỚI ĐÂY


Chờ đợi mãi cuối cùng em cũng đến, đúng dịp Giáng sinh và tết Dương lịch.
Đây là tập tản văn gồm một số bài mình ưng ý nhất về Sài Gòn, lần đầu tựa sách của mình có chữ Sài Gòn - do "nhà sản xuất" đặt vì nằm trong tủ sách KÝ ỨC SÀI GÒN của Dân Trí books
Thật ra mình định đặt tựa sách là "Sài Gòn - em yêu anh" nhưng các em biên tập sợ cả thành phố náo loạn nên chọn cái tựa hiền lành hơn 
Tuần sau sách lên kệ nhé các bạn. Mong vẫn được các bạn chia sẻ tình yêu Sài Gòn <3 span="">

Trong hình ảnh có thể có: 1 người
Lời giới thiệu của Nguyễn Phú Cường dễ thương ghê hôn:
 Đây chắc là cuốn sách thứ mấy mươi của nàng, một thiếu phụ khảo cổ hưu trí. Với ước mong để lại văn tự trong cổ mộ cho hậu bối có cái để trầm trồ tìm kiếm (như nàng đã làm), nàng rất chăm viết và in sách, in tới mức có người em thân thiết giấu tên (nghe đâu là ông Nguyen Ha của nàng đã phải thốt lên: "bà phải thương mấy thằng phu đòn chứ!" 
Đùa tí, dù má Hậu đã in rất nhiều sách, nhưng tập sách mỏng này là tập sách rất đặc biệt về Saigon của má khi lần đầu tiên thằng con toa rập với thư cục gài má đá được chữ Saigon lên bìa. Cuốn sách là kỷ niệm, trăn trở của một người vỏ Bắc ruột Nam về đô thành, di sản và lối sống của miền Nam đang dần bị lợt phai bởi cuộc đô thị hoá ồ ạt, chóng vánh.
Trong cuộc gom góp kỷ niệm đó, thằng con (là Cường) có cơ may được góp tay góp miệng với má, với ông Diệu từ khi sách chỉ mới ở giai đoạn tượng hình.
Chúc mừng và cảm ơn má Hậu về những kỷ niệm đẹp đẽ của đô thành!
P/s: sách mới ở nhà in về hôm qua, 10 bữa nữa mới lên kệ nha các ba các mẹ.


Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người và ngoài trời

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

NỖI ÁM ẢNH CỦA QUÁ KHỨ

  Trần Quốc Vượng   Nước Việt Nam ta hiện là một quốc gia kém phát triển về mọi mặt, vừa lạc hậu, vừa lạc điệu với một thế giới nhìn chung...